NHỚ
Giọt nắng khẽ tan trên vòm lá
Nhẹ nhàng cất bước, bóng xuân qua
Trên cành phượng nở, vương áo trắng
Trắng cả sân trường nỗi nhớ ai ?
Nhớ ai, ai nhớ mùa phượng ấy
Cái thuở ngây thơ mối tình đầu
Đừng quên ta nhé ngày xưa đấy
Một trái tjm thơ nỗi nhớ đầy.
LẤY CHỒNG
Ngày xưa ở giữa trần gian
Trời sinh chỉ có một thằng(chàng) con trai
Cô đơn vì thiếu vắng ai
Dang tay chàng hét giữa trời: "Em đâu?"
Thưa rằng em đã cố chồng
Thôi chàng cứ sống một mình đi nghen.
QUÊ EM NGÀY MỚI
Qua cầu Rạch Miễu đến Bến Tre
Dừa xanh nghiêng lá ngã bóng che
Thưởu trước le te căn nhà bé
Mà nay phố xá hóa thênh thang
Quê hương Đồng Khởi nay bừng sáng
Rảo bước trên đường bỗng xốn xang